Ca dao Việt Nam 23
Chàng về để áo lại đây
Để khuya em đắp gió khuya lạnh lùng
Chàng về để áo lại đây
Phòng khi em nhớ cầm tay đỡ buồn
Chặt không đứt, bứt không rời
Phơi không khô, chụm không cháy
(Đố là con gì? Con sam)
Chẳng tham ruộng cả, ao tiền
Chỉ tham cái bút, cái nghiên anh đồ
Chân đi ba bước lại dừng
Tuổi em còn bé chưa từng đi buôn
Đi buôn cho đáng đi buôn
Đi buôn cau héo có buồn hay không
Chén tình là chén say sưa
Nón tình anh đội nắng mưa trên đầu
Chẻ tre bện sáo cho dầy
Chận ngang sông Mỹ có ngày gặp em
Chê đắng chê hôi
Đã chê xôi không dẻo
Lại chê kẹo không ngọ
Chê đây, lấy đấy sao đành
Em chê cam sành , lấy phải quít hôi
Quít hôi bán một đồng mười
Cam ba đồng một, quít ngồi trơ trơ
Chết trước được mồ, được mả
Chết sau nằm ngả, nằm nghiêng
Chiếc khăn cô đội trên đầu
Gió xuân đưa đẩy rơi vào tay tôi
Bâng khuâng tôi chẳng muốn rời
Trao cô thì tiếc, giữ thời không yên
Chiếu bông mà trải góc đền
Muốn vô làm bé biết có bền hay không?
Chiều chiều, buồn miệng nhai trầu
Nhớ người quân tử bên cầu ngẩn ngơ
Chiều chiều chim vịt kêu chiều
Bâng khuâng nhớ bạn chín chiều ruột đau
Chiều chiều lại nhớ chiều chiều
Nhớ người áo trắng khăn điều vắt vai
Chiều chiều, ông chánh về Tây
Cô ba ở lại lấy thầy Thông Ngôn
Thông ngôn, ký lục bạc chục không màng
Lấy chồng thợ bạc đeo vàng đỏ tay
Chiều chiều ông Lã Đông Tân
Vai mang bầu rượu, tay cầm chiếc nem
Chiều chiều ra đứng ngõ sau
Trông về quê mẹ ruột đau chín chiều
Chiều chiều tui buồn tui ra sông cái, tự ải cho rồi
Sống làm chi mà chia ly thục nữ
Thác cho rồi đặng chữ thuỷ chung
Chiều chiều vịt lội cò bay
Ông voi bẻ mía chạy n_ vô rừng
Vô rừng bứt một sợi mây
Đem về thắt gióng cho nàng đi buôn