Ca dao Việt Nam 40
Mấy đời bánh đúc có xương
Mấy đời mẹ ghẻ có thương con chồng
Mẹ nuôi con bằng trời bằng bể
Con nuôi mẹ, con kể từng ngày
Mẹ già lo bảy lo ba,
Lo cau trổ muộn, lo già hết duyên
Mẹ già như chuối Ba Hương
Như xôi nếp ngọt, như đường mía lau
Mồ côi cha ăn cơm với cá
Mồ côi mẹ liếm lá đầu đường
Mồng năm, mười bốn, hăm ba
Đi chơi cũng thiệt lọ là đi buôn
Một năm là mấy tháng xuân
Một đời người được mấy lần vinh hoa
Một lần cho tởn đến già
Đừng đi nước mặn mà hà ăn chân
Một giọt máu đào hơn ao nước lã
Máu chảy ruột mềm
Một cây làm chẳng nên non
Ba cây chụm lại thành hòn núi cao
Một con ngựa đau , cả tàu bỏ cỏ !
Muốn ăn bánh ít lá gai
Lấy chồng Bình Định ngại dài đường đi
Môi hở răng lạnh
Một giây tựa mạn thuyền rồng
Còn hơn chính thiếp ngồi trong thuyền chài
Nhất cận thị, nhị cận giang, tam cận lộ
Nhà sạch thì mát, bát sạch ngon cơm
Nhất quỷ nhì ma
Thứ ba học trò …)
Nhiễu điều phủ lấy giá gương
Người trong một nước phải thương nhau cùng
No bụng đói con mắt
Ở đâu cũng có anh hùng
Ở đâu cũng có thằng khùng thằng điên